Bồng bềnh bồng bềnh giữa sương mờ khói tỏa
Lãng đãng lãng đãng trong nghi ngút hương trầm
Ở đây, ở đây ngày đi qua rất chậm
Lá ngập ngừng rơi nhẹ như bước chân
Một chiều giữa thanh bình Hà Nội
Cõi lòng ta hòa với đất trời
Đứa con xa tìm về nguồn cội
Nửa đời người mới thấu nghĩa non sông
Bây giờ và ngàn năm sau nữa
Vẫn lung linh chùa Trấn Quốc bên hồ
Tiếng chuông chiều vọng hồn đất nước
Vĩnh hằng một cõi đất Đông Đô