Cơn mưa xôn xao nơi hàng cây, cùng em đến đây
Run run em đưa đôi bàn tay, và em trông thấy,
Anh đã đi bên cạnh ai.
Run run trong em những lời ca, của ngày hôm qua
Lung linh một cuộc tình thật thà, giờ đã cách xa.
Sao em vẫn chẳng nhận ra.
Rồi anh đi mãi, đi mãi, đi mãi không về.
Người yêu đấu hỡi, em mong một ngày lại được trông thấy anh.
Và em vẫn nhớ, vẫn biết.
Vẫn níu kéo lấy ngày mà mình kề bên nhau.
Vì em đã biết, có cố
Đến mấy, cũng chẳng thể yêu một ai khác nữa đâu
Kỷ niệm phai phôi, con tim đơn côi
Cố giấu một mình thật sâu trong bóng tối.
ÔI! Trách chi muộn màng
Chỉ mong rằng một ai khác sẽ thay em.
Cho anh niềm vui.