Đừng hỏi em vì sao, đừng hỏi em thế nào!
Lời thơ, mộng mơ đã hết
Vì đã yêu là mơ
và trái tim đâu ngờ
Yêu, thương, tan vỡ
Một phút giây bừng lên
Nồng cháy trong hoa mộng
Mộng tàn, hoa tan, vỡ nát
Chợt thức giấc tỉnh mê
Lệ vương trên mắt nhòa
Vụt tan những giấc mơ hoa
Nắng đã thắp ánh sáng tóc em xõa mềm
Sương lấp lối đêm thâu, khép mi lệ ưu sầu
Thêu yêu thương mong manh, mây khói bềnh bồng
Mắt ướt môi mềm, phai sắc xuân
Với lấy những ánh sáng giữa đêm xóa nhòa
Đón hoa đang rơi rơi, trên dòng đến biển khơi
Đêm như mưa tung bay những giấc mơ hồng
Bóng đêm vén màn, cánh hoa úa tàn, lá xanh nhuộm vàng (lá rơi nghiêng ngả)
Cuốn theo cơn gió… Chìm vào làn sương…