Một bóng dáng vẫn đứng đây đợi chờ ai, khi màn đêm buông dần trôi với khúc ca sinh nhật.
Là do anh tâm trí anh bao ngày qua, chỉ là mong chỉ là nhớ chỉ là thương một người.
Vì sao ta lại nhớ thương, người con gái trong giấc mơ quá nhiều.
Một ngày kia phải mất nhau, có lẽ sẽ buồn đau.
[ĐK]:
Có một người yêu thương em từ lâu em nỡ vô tâm bỏ qua, lời muốn nói cớ sao không nói được.
Vì sao tình mình dở dang, để lòng này nhớ thương.
Có lẽ giờ ta không nên gặp nhau, xin lỗi em anh đã sai, lời hứa đó chắc không thể có được.
Một người đành phải bước đi, từng ngày buồn nhớ ai.. khóc thầm
***
Và ngồi trong đêm một khúc ca vang lên, đôi tình nhân tay cầm qua mắt ai lệ nhòa.
Và số kiếp chẳng thể đến bên đời nhau, cho dù sao mong duyên số ông trời không chia lìa.
Vì sao em chẳng nói ra, dù một câu là nhớ anh rất nhiều.
Vì sao em nỡ cách xa, có lẽ sẽ buồn đau.
[ĐK]:
Có một người yêu thương em từ lâu em nỡ vô tâm bỏ qua, lời muốn nói cớ sao không nói được.
Vì sao tình mình dở dang, để một mình nhớ thương.
Có lẽ giờ ta không nên gặp nhau, xin lỗi em anh đã sai, lời hứa đó chắc không thể có được.
Vì sao một người bước đi, từng ngày buồn nhớ ai… khóc thầm.