Anh xin lỗi, vì anh còn nợ em quá nhiều
Anh còn nợ em cái thứ người ta gọi là tình cảm mà anh chưa thể trả
Nếu có cơ hội anh sẽ trả tất cả
Tình cảm em đã dành cho anh và có thể sẽ nhiều hơn thế, em à
Món nợ tình cảm anh chưa thể trả vì một người khác đến thế vai
Cũng mong rằng em sống thật hạnh phúc đừng để tình yêu đó chóm phai
Cuộc sống bên họ phải thật bình yên đừng nhắc chuyện tình ta trước đây
Đừng nhắc với họ rằng con hẻm cục ta đã từng bước tay nắm tay
Anh còn nợ em một lời cầu hôn một lần đến nhà để hỏi cưới
Còn nợ em một lần dắt lên thánh đường tương lai ta đổi mới
Còn nợ em một lần ngấm cảnh chiều tà đôi thông có hai mộ
Còn nợ em bao nhiêu bài hát vẫn còn dang dỡ là demo
Món nợ này anh xin tạm giữ thành kĩ niệm đẹp cho đôi ta
Tại vì anh là người bội bạc đã để tình cảm đó phôi pha
Chẳng dám đối diện để nói xin lỗi và giờ em cũng đã đi xa
Chẳng biết làm gì chỉ biết say xỉn ngồi những đêm anh bi tha
Vẫn luôn âm thầm và luôn theo dõi chịu đựng dù biết là hiu quạnh
Anh cứ vô vọng chờ đợi và thế vết thương càng sâu thêm không lành
Đợi, ừ, anh vẫn cứ đợi trong vô vọng
Đợi em trở về ta lại chung đôi điều đó quá khó có phải không, em à
Anh mệt với đống suy nghĩ trong đầu, mệt vì nỗi nhớ dằn vặt mỗi đêm
Mệt phải chịu đựng nhìn em hạnh phúc ở bên ấy chứ chẳng phải anh
Giá như ngày đầu anh không phải lòng với nụ cười ấy thì tốt biết mấy
Giờ khỏi phải chật vật vì em, nỗi đau nơi này chẳng cần thiết thấy
Gặp được nhau là bởi do duyên, còn ở bên nhau là do nỗ lực
Nhưng đâu có nghĩa là phải vất vã cùng anh đi hết tận cùng khổ cực
Em thì giờ bình yên bên người, suy cho cùng anh cũng vui lòng
Chuyện tình cảm của cá nhân em dạo ấy tới giờ cũng khá xuôi dòng
Có thể mọi thứ mà anh cố gắng, chẳng đáng là gì so với anh ta
Mọi thứ như cố cắn chặt, nhìn lại thời gian trôi nhanh quá
Tệ quá, anh chẳng kìm nỗi cảm xúc nữa rồi
Người yêu thương nhất cũng đã rời bỏ, cho anh được khóc lần nữa thôi
Nhói, những lúc như này em chẳng thấy đau
Bởi vì chẳng như trước con mòn đường lạc bước
Có những vết trầy xước ta chẳng ôm lấy nhau
Bởi vì đau ngày sau ta chẳng thể bắt đầu, mọi thứ anh cố gắng chỉ toàn là tay trắng
Cố thắng duyên phận rồi nhận lại cay đắng, cái anh mong nhất là mình được may mắn
Em à mọi chuyện thì nó cũng đã qua, và chỉ là người cũ bên em thôi cố xóa
Là mọi thứ cố gắng rồi anh nhận toàn được gì
Là những vết mực hay đổ mà em cố đã lười tô
Ừm, đau lòng đến mức tim thắc chặt
Khóc rồi cười nghẹn từng hơi thở nụ cười ngày nào bị dập tắt
Ngày mai sẽ nắng không còn trống vắng bóng hình của em vẫn đâu đây
Là người cố thắng tỏ ra cứng rắn khi mà màn đêm đã bao quây
Chuyện đôi mình vội vàng kết thúc anh tạm xem là những kí ức
Chạy đến khi đôi chân rã rời cái anh nhận lại là phí sức
Anh mệt với đống suy nghĩ trong đầu, mệt vì nỗi nhớ dằn vặt mỗi đêm
Mệt phải chịu đựng nhìn em hạnh phúc ở bên ấy chứ chẳng phải anh
Giá như ngày đầu anh không phải lòng với nụ cười ấy thì tốt biết mấy
Giờ khỏi phải chật vật vì em, nỗi đau nơi này chẳng cần thiết thấy
Gặp được nhau là bởi do duyên, còn ở bên nhau là do nỗ lực
Nhưng đâu có nghĩa là phải vất vã cùng anh đi hết tận cùng khổ cực
Em thì giờ bình yên bên người, suy cho cùng anh cũng vui lòng
Chuyện tình cảm của cá nhân em dạo ấy tới giờ cũng khá xuôi dòng
Em này phải vui lên em nhé khi có vướng bận xa khỏi vòng tay?
Có tình cảm của người khác tới rồi họ thay anh sẽ nói chồng đây?
Có chân tình được họ đền đáp có nụ hôn sau giờ ta ca
Có bóng dáng đưa đón mỗi chiều, và có so bì được họ mang ra
Em đủ trưởng thành phải cố gắng ấy anh luôn cầu chúc em an yên này
Chúc được họ nuông chiều như anh và mong yên bình ở nơi em này
Em đủ trưởng thành phải cố gắng ấy anh luôn cầu chúc em an yên này
Chúc được họ nuông chiều như anh và mong yên bình ở nơi em này