1. Bao đêm nằm nghĩ xa quê thật buồn
Làm ăn khốn khó số phận long đong
Ngày đi mình nghỉ đã có tương lai
Vài năm giờ thấy vẫn trắng đôi tay
Người ta đâu nào có biết
2. Bao năm mỏi gối bon chen vì tiền
Nợ vay chưa hết dám nào ăn chơi
Nghèo bao khốn khó nó bám vây theo
Lòng ai không xót khi sống xa quê
Cách chia cuộc sống gia đình
ĐK: Nhiều người ở đây ra đi không về
Mang theo nổi đau ê chề
Nghèo nên sống kiếp xa quê
Đêm ngày khắc khoải chờ mong
3. Đi xa thường nhớ khi xưa ở nhà
Nghèo nhưng ấm cúng thấm tình quê hương
Hỏi ai ai có, có nhớ quê không!?
Còn tôi rất nhớ nổi nhớ mênh mông
Nhớ hơn là lúc một mình [Am][Em]
1. Bao đêm nằm nghĩ xa quê thật [Em] buồn
Làm ăn khốn [E] khó số phận long [Am] đong
Ngày đi mình nghỉ đã có tương [Em] lai
Vài năm giờ thấy vẫn trắng đôi [Am] tay
Người ta đâu nào có [B7] biết
2. Bao năm mỏi gối bon chen vì [Em] tiền
Nợ vay chưa hết dám nào ăn [Am] chơi
Nghèo bao khốn khó nó bám vây [Em] theo
Lòng ai không xót khi sống xa [Am] quê
Cách [B7] chia cuộc sống [Em] gia đình [Am][Bm][Em]
ĐK: Nhiều người ở đây ra đi không [C] về
Mang [Em] theo nổi đau ê chề
Nghèo nên sống kiếp xa [Am] quê
Đêm [B7] ngày khắc khoải chờ [Em] mong [Am][Em]
3. Đi xa thường nhớ khi xưa ở [Em] nhà
Nghèo nhưng ấm [E] cúng thấm tình quê [Am] hương
Hỏi ai ai có, có nhớ quê [Em] không!?
Còn tôi rất nhớ nổi nhớ mênh [Am] mông
Nhớ [B7] hơn là lúc [Em] một mình [Am][Em]