Khói lam chiều tỏa hương ngát thơm trời mây
Gió lao xao xao xác mái tranh nghèo
Em theo anh về cùng thưa với mẹ cha
Se duyên tơ hồng tình son sắc thêm bền lâu
Bước qua cầu coi chừng té đó nghe em
Đưa tay đây anh nắm dắt qua cầu
Em không cần anh nắm lấy tay đâu
Em phải tập làm con gái làng quê
Quê anh, quê anh nghèo lắm em ơi
Quanh năm cấy cày trên cánh đồng
Tháng năm dài dầm mưa dãi nắng
Tay lấm chân bùn đen đúa không ai mê
Em thương anh đâu ngại gì mưa nắng
Chỉ mong mỗi ngày mình gánh lúa trên vai
Con sông quê nước ròng nước lớn
Tiếng chim chiều ríu rít bên sông