Lặng nhìn dưới góc phố thân quen
Nhẹ nhàng những chiếc lá rơi trên đường về ai đó đã quên
Bài ca vẫn chưa có tên
Chuyện tình đến cứ đến không ngờ
Rồi lặng thầm lại đi mang luôn giấc mơ
Vội vàng khi chưa nắm chặt
Để mình ta hát thẩn thờ
Khi thời gian quay lại, anh sẽ viết thêm một bài ngày xưa chưa cách xa
Là một giấc mơ qua
Người ta cứ mơ về thứ không còn
Để rồi đến khi muộn màng thì đã xa rồi làm sao để quên
Để giờ chỉ còn anh ngồi đây tiếc nuối
Anh mơ vòng tay bên người
Nằm trò chuyện cứ thế chẳng muốn xa rời
Thời gian sẽ ngưng trôi cứ thế thôi
Chỉ còn yên bình vẫn cứ thế trôi
Và anh mơ bài ca êm đềm
Chỉ cần một câu hát sẽ hết yếu mềm
Chẳng cần mơ được vang đến muôn nơi
Chỉ cần em lắng nghe thật lâu từng lời, anh mơ...