Đêm trăng đơn côi, sầu vương khắp nẻo đường,
đèn vàng nhà ai, hắt hiu gợi nhớ thương nhiều
Trăng treo chơi vơi, lặng lẽ chốn xa nao
tràn ngâp hồn tôi bao nổi nhớ mãi không nguôi
Ai hay chăng ai buồn thao thức canh dài
từ độ bíêt ly vẫn in hình bóng một người
Bao nhiêu đêm trôi,giot nước mắt tuông rơi
tìm trong dĩ vãng ôn kỉ niêm mà thôi
Đêm nao,bên hàng bờ lau
ta ngồi kề nhau chung ánh trăng soi mái đầu
bao nhiêu ân tình đổi trao
bao lời hen ước sẽ yêu nhau dài lâu
Đêm nay trăng sầu lẻ bóng,trăng còn trông ngóng... hai đứa xa hai phương trời
Sao khuya như còn tiếc nuôi,trăng tàn vẫn chờ suốt đêm dài quạnh hiu
sương khuya long lanh đọng trên lá khô gầy
phải giot nước mắt khóc thương một mối duyên đầu
bao đêm yêu đương chòng chất nỗi tơ vương
để rôì giờ đây cho nhau hết nổi yêu thương
Em luôn mong sao vầng trăng cũ năm nào,
về lại cùng em dẫu trong môt giấc Mơ...
trăng ơi trăng ơi thà theo gió mấy trôi
đường sầu lẻ bóng cô đơn một mình tôi