Em từng ngày qua anh sống âm thầm nhủ lòng quên đi những lỡ lầm vật vờ bên nỗi đau tình si. Bao điều hoài nghi giấu kín bên đời, kề vai nhau vẫn ngỡ xa rời dường như em vô tư không hay, rằng anh đã đôi khi nhìn thấy từ trong mắt em một niềm tin đổi thay. Được sống cùng em bình yên đời anh như mơ giấc mơ thần tiên, dù biết niềm đau biệt ly dường như đang đến dẫu ta gần nhau. Lặng đếm lời yêu trên môi theo thời gian trôi chỉ là gian dối, hạnh phúc tựa như cơn mơ nên tình xưa đã chết từ bao giờ. Em đi mang theo hành trang là những khát khao gọi mời, để lại bao nỗi xót xa không lời làm sao muốn xóa những ân tình xưa. Theo bao đam mê dòng đời xuôi khiến em quên lối về lòng anh vẫn mãi yêu em mà thôi giọt tình trong đêm còn nghe đắng môi