lặng thầm buồn , bên vầng trăng,chợt nhớ người ,mắt lệ nhòa. Em khóc than trong trời mùa đông.ôi người yêu giờ biết em nơi đây đợi mong.Tháng năm trôi mấy đông rồi, một mình ngồi, trách cõi đời ,sao nỡ chia đôi vầng trăng .Nỗi niềm riêng biết ai thở than/
Đk: Bao ngày em ước mong,anh trở về bến mơ,cho ân tình đậm sâu dệt bao ý thơ .
Duyên thắm nồng trao , như bao thuở nào,người hỡi thấu trăng,nỗi nhớ mong,giá buốt trên(trong) chiều đông, em một mình lặng câm.Chấc ngấc ngàn nỗi tơ lòng.Anh phưiơng trời nào,quay về bên em .
Sao người quay bước đi,anh hãy về khó chi,cho bao giọt sầu thôi đừng vương khóe mi .