1. Mình dừng lại đi níu kéo đâu có ích gì
Dằn vặt nhau chi bằng buông tay
Tình yêu nếu dành đúng người đúng lúc
Thì sẽ mang đến được hạnh phúc
Còn không chỉ khiến trái tim vỡ vụn.
2. Mình dừng lại đi như thế sẽ vẹn toàn cảm xúc
Từ lúc hương yêu thương chớm tàn
Hãy giải thoát hai tâm hồn yếu đuối
Cạnh bên mà chẳng còn niềm vui
Thì thôi, đành không chung lối.
ĐK:
Mình dừng lại đi để còn biết cám ơn vì giây phút bắt đầu
Gắn kết hai con người cô đơn từ hai hướng như phép nhiệm màu
Ngỡ đâu con đường tình yêu, sẽ kéo dài không lối ra
Bình yên nào không trải qua thử thách nghiệt ngã.
Mình dừng lại đi để được nhắc sớm mai bình minh khi nắng về
Sẽ thấy bản thân mình hôm nay thật sự đã trưởng thành hơn
Cuộc đời mang ta đi tới chân trời bao la thế giới
Dừng lại đi để mỉm cười, để xứng đáng với những gì mình đã cho.
1. [C] Mình dừng lại đi níu [Fm] kéo đâu có ích [Dm] gì
Dằn vặt [G] nhau chi bằng buông [C] tay
Tình yêu [Am] nếu dành đúng người đúng lúc
Thì [Em] sẽ mang đến được hạnh phúc
Còn [Dm] không chỉ khiến trái tim vỡ [G] vụn.
2. [C] Mình dừng lại đi như [Fm] thế sẽ vẹn toàn cảm [Dm] xúc
Từ [G] lúc hương yêu thương chớm [C] tàn
Hãy giải [Am] thoát hai tâm hồn yếu đuối
Cạnh [Em] bên mà chẳng còn niềm vui
Thì [Dm] thôi, đành không chung [G] lối.
ĐK:
Mình dừng lại [C] đi để còn biết cám ơn vì [G] giây phút bắt đầu
Gắn kết hai [Am] con người cô đơn từ hai hướng [Em] như phép nhiệm màu
Ngỡ đâu [F] con đường tình [G] yêu, sẽ kéo [Em] dài không lối [Am] ra
Bình [Dm] yên nào không trải qua thử [G] thách nghiệt ngã.
Mình dừng lại [C] đi để được nhắc sớm mai bình [G] minh khi nắng về
Sẽ thấy bản [Am] thân mình hôm nay thật sự đã [Em] trưởng thành hơn
Cuộc đời [F] mang ta đi [G] tới chân trời [Em] bao la thế [Am] giới
Dừng lại [Dm] đi để mỉm cười, để xứng [G] đáng với những gì mình đã [C] cho.