Xem như bây giờ 2 chúng ta
Hồi ức xưa kia giờ đây không còn
Trôi bồng bềnh tựa những áng mây
Chợt tan biến theo chiều đông mơ màng
Mùi hương bay theo gió, cuốn trôi bao hồi ức
Xa xăm bây giờ nơi chốn nào
Vương vấn chiếc môi hôn từng trao,mơ màng về từ thuở ban đầu.
Người ra đi mù khơi buông lơi rơi nước mắt
Nhặt cơn mơ vụn vỡ mong manh nắng đã tắt
Vùi chôn trong màn đêm cô đơn thêm hiu hắt (biết nơi đâu)
Ngàn bông tuyết nhẹ rơi chơi vơi theo cơn gió
Còn mình anh lẻ loi nơi đây ôm xót xa
Miền ký ức mùa đông ôi sao mênh mông quá xa ngút ngàn.
Bước đi, đôi chân lang thang từng con phố
Góc tối ấy che lấp ánh mắt bởi sương mờ
Hãy quên luôn đi,bởi vì đôi khi,lệ hoen đôi mi bởi vì người đã đi mất
Goodbye
Em đã xa khuất
Goodbye
Ánh sao đêm vụt tắt
Biết về nơi đâu,giấc mơ không lâu,yêu thương phai màu và dứt tình đậm sâu.
Mùi hương bay theo gió, cuốn trôi bao hồi ức, xa xăm bây giờ nơi chốn nào
Vương vấn chiếc môi hôn từng trao,mơ màng về từ thuở ban đầu.