MIỀN KĨ NIỆM
TRẦN HOÀNG ANH
Chiều nhẹ buông trên con phố đông
Người người vội đi không ngóng trông
Ánh dương mờ dần chỉ còn những tia nắng buồn thât đẹp trên cao
Ngày ngàyvội đi qua noi chốn đây,
Hom nay chợt dừng chỉ trong
phút dây
Mới nhận thấy bao nhiêu thời gian qua
Đã đánh mất đi kĩ niệm
Đk:
Ngày thơ bé, những ngày luôn bên cha mẹ
Những ngày vô tư vui cười thật nhiều
Chỉ quyên luyến khi xa bạn bè xa những vui chơi
Cũng từng chiều ấy cũng là trên con đường này
Đã từng hân hoan vui cười theo thời gian, bươc đi qua bao tuổi thơ
Rồi để khi thời gian vẫn cứ thế, trôi dần trôi mãi,
khoảnh khắc êm đềm dấu yêu bao năm xưa đã phai mờ
Chẳng còn nhớ gì nhiều vì những thăng trầm cuộc đời quá nhiều thay đổi
Và để bây giờ nuối tiếc dĩ vãng êm đềm khi ấy.
Hạnh phúc chính la giấc mơ trong con tim những ngày tuổi thơ
Nhận ra nhũng hoài niệm lúc trước chẳng hề quên đi.