Hò...hò...ơi...ơi. Núi nào cao bằng núi cao tình mẹ Nước nào mặn bằng nước mắt mẹ hiền Thương con chín tháng mười ngày Để con khôn lớn bỏ mẹ mà đi. Mẹ tôi vẫn ngồi đây mẹ nhớ về con mười Mẹ nhắn với thằng hai mẹ nhớ hoài thằng ba Tụi nó đã đã về chưa về với làng quê nghèo Về với tiếng ầu ơ mẹ hát ngày nằm nôi A..ơi...ơi tiếng vỗ giấc trưa hè Đêm đêm tiếng mẹ còn ru con Mẹ đứng bên sông chiều nay Gió thổi phương nào Rồi nhớ thương con nhiều đêm mắt mẹ buồn thiu Lòng xót xa đau chờ mong tóc đã phai màu Đàn én phương xa về đây nhớ mẹ nhiều hơn Mẹ tôi vẫn ngồi đây mẹ nhớ con mười Thương mẹ con buồn khó nhọc gian lao Xa mẹ bao ngày nhớ mẹ lòng đau. Rút gọn