Màn sương trắng trong đêm khuya lạnh, chỉ mình tôi ngồi đây ôm nỗi nhớ, nước mắt lại rơi, tôi chỉ ước tôi luôn có mẹ.
Mẹ ơi, (bao năm tháng qua), mẹ ở nơi nào, có nhớ đến con.
Mẹ ơi, (trăng non trên trời), soi lối con về có phải là mẹ không? Mẹ ơi!
Ngày thơ bé, tiếng ru của mẹ dìu dắt tuổi thơ tôi.
Người đã trở về trong giấc mơ tôi.
Ánh mắt nhìn tôi trông thấy dịu dàng nhưng sao rất buồn ?
Mẹ ơi, (con chưa lớn khôn) sao nỡ đành lòng bỏ con trên đời.
Mẹ ơi, (nếu không có mẹ), con sống thế nào?
Ai sẽ bên con và ai che chở cho con trước những khó khăn, trước những thử thách nếu vấp ngã trên đời?
Chỉ mình con thôi
Chỉ mình con thôi
Đi trong đêm với cô đơn chỉ nước mắt.
Mẹ ơi, (con sẽ vững tin), vì con biết rằng mẹ luôn bên cạnh
Mẹ ơi, (bông hoa trên đời), thật nhất là mẹ, đẹp nhất là mẹ đó mẹ ơi.