Có quá nhiều điều muốn nói nghẹn ngào muốn vỡ ra
Níu lấy từng giọt nước mắt lặng rơi khẽ trong lòng
Dòng thư của con ngắn thôi viết thay cho lòng con bấy lâu
Chỉ ước được ôm lấy mẹ không ngại ngùng
Ngày đầu tiên khóc ra đời đến tháng ngày chập chững nói
Bạn bè ai cũng vui đùa chỉ con là im lặng
Làm mẹ lo lắng trăm lần những ân cần tuổi thơ ấu
Lời ru ơi à bao năm con làm sao quên
Từ lâu lắm rồi con đã vụt xa đứa trẻ lên hai
Điều con nói mẹ sẽ rất lo lắng con đành giấu kín
Mẹ lo đôi cánh con nhỏ bé, cuộc sống không là mơ
Nhưng con cần mẹ tin con,con muốn làm nhiều hơn nói
Mẹ để quên tuổi thanh xuân vun vén tất cả cho con
Vì con thấu mình vô giá trong trái tim mẹ mãi mãi
Mẹ ơi con biết con là ai
Trong giấc mơ của con yêu thương của mẹ bao la con có thêm sức mạnh