1. Mẹ đi thật xa không bao giờ về
Để con đầu bạc thành trẻ mồ côi
Mẹ đi thật xa đưa mẹ lần cuối
Vấp vào nỗi đau vụng về chân trượt
Vụng về con ngã khóc nhớ bàn tay mẹ nâng.
2. Mẹ đi thật xa không bao giờ gặp
Đời con lận đận từ đó về sau
Mẹ đi thật xa con về ngơ ngác
Nỗi đời xót xa nghẹn ngào con hỏi
Mẹ nằm xanh cỏ có biết là con úa vàng.
ĐK:
Còn đâu năm tháng yên vui
Những ngày tỏa nắng ấm áp yêu thương
Giờ con là cánh mây trôi đã mất khoảng trời
Có mẹ bước đời ngược xuôi
Kiếp đời buồn vui biết nói cùng ai.
3. Mẹ đi thật xa xôn xao lửa chào
Để con ngồi nhặt từng mảnh tàn phai
Mẹ đi thật xa hôm trời lộng gió
Trắng màu áo tang lần đầu con mặc
Để rồi muôn thuở thấy đóa hồng tươi bỗng buồn.
1. Mẹ đi thật [Am] xa không bao giờ [F] về
Để con đầu [Dm] bạc thành trẻ mồ [E7] côi
Mẹ đi thật [Am] xa đưa mẹ lần [F] cuối
Vấp [Dm] vào nỗi đau vụng về chân trượt
[F] Vụng về con ngã khóc nhớ bàn tay mẹ [E7] nâng.
2. Mẹ đi thật [Am] xa không bao giờ [F] gặp
Đời con lận [Dm] đận từ đó về [E7] sau
Mẹ đi thật [Am] xa con về ngơ [F] ngác
Nỗi [Dm] đời xót xa nghẹn ngào con hỏi
Mẹ nằm xanh [F] cỏ có biết là [E7] con úa [Am] vàng.
ĐK:
Còn [Am] đâu năm tháng yên [G] vui
Những ngày tỏa [Em] nắng ấm áp yêu [Dm] thương
Giờ [E7] con là cánh mây trôi đã mất khoảng [Dm] trời
Có [B7] mẹ bước đời ngược [Em] xuôi
Kiếp đời buồn [Dm] vui biết nói cùng [E7] ai.
3. Mẹ đi thật [Am] xa xôn xao lửa [F] chào
Để con ngồi [Dm] nhặt từng mảnh tàn [E7] phai
Mẹ đi thật [Am] xa hôm trời lộng [F] gió
Trắng [Dm] màu áo tang lần đầu con mặc
Để rồi muôn [F] thuở thấy đóa hồng [E7] tươi bỗng [Am] buồn.