Tuyết trắng trên sân dập dờn
Quá khứ hai ta cận kề
Bất chấp anh mang tương tư sao em dứt câu chia tay nhau rồi biệt tăm
Đau đáu nhưng không thổ lộ
Trách cứ thêm chi bận lòng
Muốn cố ngăn đi dòng lệ rồi lại không ngủ
Gió cuốn mây trôi bềnh bồng
Chút nắng đông sang lạnh nhạt
Thiết nghĩ hôm qua em không cam tâm bỏ qua đi bao nhiêu sự thanh cao
Ai chẳng trông mong vẹn toàn
Cũng bởi tơ duyên buộc chặt
Vấn vấn vương vương rồi lại đợi chờ ngày nào em thay đổi
Lòng càng nhớ đến lại càng mông lung
Dày vò cố chấp lại càng đau thương
Vốn dĩ ngày nào, gánh vác muộn phiền
Dũng cảm buông tay nhẹ nhàng đi ký ức
Hỉ nộ ái ố nặng sầu đêm thâu
Dù đầy cảm khái mà còn quyến luyến
Miễn cưỡng thật nhiều chuốc lấy nỗi đau triền miên
[Coda]
Thật tâm hi vọng ai giúp anh nhận ra
Rằng trái tim anh đang mê muội say đắm từ lâu
Anh mang day dứt khôn nguôi
Mãi như là như...tìm về bên anh