Nhà bên đang đón dâu rộn tiếng cười vui,
Tôi làm thân khách đến chúc phúc mà thôi.
Quà tôi mang đến trao chỉ mỗi hoa bằng lăng,
Bởi mình nghèo nên chỉ đứng nép ngoài sân.
Ôi tình xưa đã phai nay bàn tay nàng đan với ai,
Em giờ đây nỡ quên mối tình thơ ấu.
Thôi đành mang đớn đau cho người vui trọn đến kiếp sau
Riêng mình tôi ôm lấy ngàn nỗi đau.
Tình ơi sao có câu đời lắm bể dâu
Nên cuộc đời nỡ lấy mất mối tình đầu
Tình em như bóng mây tôi nước trôi hoài thôi
Muôn đời tôi chỉ giữ mỗi bóng hình thôi.
Em giờ em vui áo hoa tôi nhìn em lòng đau xót xa,
Âm thầm tôi đứng im nỗi buồn sỏi đá.
Tôi và em chẳng xa nhưng vì tôi ngại nên đứng xa,
Thôi đành ôm nuối tiếc một giấc mơ.
Em giờ đây đã quên bởi vì tôi nghèo so với em,
Bao ngày thơ đã qua chỉ là dĩ vẵng.
Thôi thì tôi chúc em duyên trầu cau đẹp đôi với nhau,
Con đường chia hai ngã đành cách xa.
Con đường chia hai ngã đành cách xa.
Con đường chia hai ngã phải cách xa..
Mưa Trên Cuộc Tình
Từng hạt mưa, rơi tí tách bên hiên nhà nàng
Lòng thầm mong một ánh mắt, thấp thoáng mong chờ
Người yêu hỡi, mãi mãi yêu nàng
Em dù biết, vẫn cứ hững hờ
Mặc cho anh, đêm đêm vẫn mong, cuộc tình đôi ta
Giọt buồn rơi, rơi lặng lẽ, trên con đường dài
Một mình anh, lòng say sắc, với gió đông về
Rồi thôi hết những ước mơ dài
Mưa còn rớt, rớt trên nỗi sầu
Lạnh đôi vai em ơi biết chăng tim anh lẻ loi
Kỷ niệm xưa, em ơi nhớ chăng
Bao lời yêu đã nói hôm nào
Từng cơn mưa đôi ta có nhau phút giây, thần tiên
Giờ mình anh trên con phố xưa
Ngồi lặng lẽ ngắm mây dừng trời
Mặc cho thời gian hờ hững xô nhau bay đầu
Chuyện tình yêu đôi ta rẽ dôi
Bao lời yêu đã vỗ cánh rồi
Thầm cầu mong cho em hãy quên những kỷ niệm xưa
Cuộc tình ta tan theo giấc mơ
Hình bóng cũ mãi trông về đây
Giờ đã hết bao nhiêu yêu thương cô đơn lối về...