Một chiều mưa trong lòng anh thấm bao nỗi sầu
Dù không đau nhưng giờ anh vẫn nhớ
Ngày em đi chưa kịp ôm cái ôm giã từ
Lệ hoen mi phận hồng nhan kém duyên
Em đi ngang đời anh như gió mây qua trời
Đưa đôi tay nhưng không thể với lấy
Vậy đành thôi nhìn theo người đi
Khi đã xa mất rồi
Chỉ còn anh với những mộng mơ lặng thinh.
Giờ lòng mang theo những vấn vương
Lúc gần kề đầy nhớ thương Không thể nói ra để rồi nhớ nhau
Lòng này thấu mấy phần
Uống nhầm ánh mắt say cả đời
Dù tình có ở phương trời
Biết sẽ không chạm được đến đâu
Đành phải mất nhau
Anh vẫn cứ đứng đợi một mình
Dù rằng sẽ chẳng thể đến gần
Bởi vì em mong manh lắm tựa nhành hồng
Đợi vòng tay nhưng lại sao lỡ duyên
Thấy trong lòng mưa rơi
Dẫu cho ngoài kia khung trời bao la
Chỉ riêng mình tôi một mình lẻ loi
Cớ sao tình yêu kia với tôi
Chẳng giống như tình yêu
Trong biết bao bài thơ
Vỡ tan mấy lần rồi
Dẫu lòng cô đơn đến thế
Nhưng mà tình cứ đi không về
Ở phương trời xa có hay lòng đau nhói
Đôi mình vô duyên như thế
Thôi đành nhìn bóng ai xa dần
Bước đi lặng thinh giữa cơn mưa thật buồn
Dẫu lòng cô đơn đến thế
Nhưng mà tình cứ đi không về
Ở phương trời xa có hay lòng đau nhói
Đôi mình vô duyên như thế
Thôi đành nhìn bóng ai xa dần
Bước đi lặng thinh giữa cơn mưa thật buồn
Yêu là khi rời xa
Vẫn còn nhớ về nhau
Cho dù Duyên đã hết từ lâu
Yêu là khi mà ta
Không cùng con đường đi
Nhưng cầu mong ai kia bình yên
Mưa mang em đi.
Có chút vấn vương trong lòng,
Có chút nhớ thương cố nhân.
Đưa tay níu lấy.
Bóng dáng thướt tha trong chiều,
Vẫn mãi nhớ nhau rất nhiều người ơi.
Một lần duyên đã hết, xót xa trong cõi lòng
Nhắn gió mang tới nơi có ấm áp của ngày bên nhau.
Tình như mây bay mất
Khắp nhân gian cõi đời.
Trót yêu nhưng có ngờ, ta say trong mắt người ta thương.
Một lần duyên đã hết, xót xa trong cõi lòng
Nhắn gió mang tới nơi có ấm áp của ngày bên nhau.
Tình như mây bay mất
Khắp nhân gian cõi đời.
Trót yêu nhưng có ngờ, ta say trong mắt người ta thương.
Giờ này em đã bên ai
Tình nồng ấm ngôi nhà nhỏ xinh
Này chỉ là mơ Những giấc mơ
Tìm hạnh phúc xa vời người ơi