Như một cơn gió, vụt qua trái tim tôi
Ngẩng đầu nhìn lên, em ở ngay trong ánh đèn mờ ảo
Có một thứ tình yêu, tốt nhất là không bao giờ gặp lại.
Năm tháng miên mang, gần trong gan tất cuối cùng lại xa tận chân trời
Chẳng thể cắt đứt, nỗi bận tâm ko nguôi nghỉ này
Cũng ko thể rủ bỏ, lời thề luôn vướng bận ấy
Anh hùng tình trường, ngốc nghếch khờ khạo, như ngựa trắng ham chơi
Hồng nhan như họa, hai con tim sớm yêu thương nhau lại chẳng hề hay bít
Lệ ngừng, máu tuôn xuống thiên hạ, chẳng bận tâm phồn hoa nữa kiếp người
Tránh ko khỏi sự trói buộc của định mệnh ...
Thế gian tự có truyền thuyết, chính là tháng năm tươi đẹp của đôi ta
Thời gian ko ngừng trôi, cứ lao vào cuộc mạo hiểm này
Tình duyên cuộn lại, trọn một đời ko toan tính ngày mai
Lưu lại bóng hình trong lòng bàn tay
Dệt nên mối lương duyên cẩm tú...