Niềm hạnh phúc chỉ như mảnh thủy tinh vậy
Chạm thật khẽ mảnh thủy tinh mờ nhạt.
Đôi bàn tay đã nắm chặt mà
Vẫn lạc mất nhau
Đánh rơi rồi có tìm lại được đâu.
Anh sẽ không níu kéo
Thêm lần nào nữa đâu
Dẫu biết rằng giờ đây
Em đang hạnh phúc bên người ấy.
Bao lần anh đã hứa
Quên đi chuyện khi xưa ấy
Thế mà vì sao anh không thể quên.
Bàn tay ấy từng đêm ôm chặt anh vào lòng
Anh cứ ngỡ mình bên nhau mãi thôi
Hạnh phúc ấy quá mong manh
Tan như thủy tinh vỡ òa, ghép lại nhưng chỉ còn là giấc mơ...