Buổi sáng trời mù sương những con đường bình yên
Tội hàng cây đứng rét chờ một mái tóc hoen
Buổi trưa nhìn mây trôi có cánh chim nào về chốn ấy xã hội
Xin chở hộ tình tôi
Buổi chiều lao xao gió rung chiếc lá vàng
Sợ gió lạnh phương ấy rét mướt hai vai gầy
Buổi tối một vầng trăng úa trong vườn lạnh hoang
Nhạt nhòa trên mắt sáng chưa bao giờ quạnh hiu
Người cuối trời nào hay vẫn tôi ngồi đợi ai
Từng hàng cây đứng ngóng góc phố mong chân người