Verse:
Tóc em khi ngắn khi dài, giọt lệ không đổ ngang vai
Chân em mải miết ngày dài, tình cờ em ở bên ai?
Biết bao lần ngược xuôi phố đông, những mối tình...
Cánh hoa nào mùa đông gió lay, sao có mình em vội vàng?
Người ta nói em điên, em chẳng thiết ưu phiền
Chuyện đời mông lung mấy chốc rồi qua đi
Tình yêu có nên duyên hay lời ai dệt vẽ?
Ai? Chẳng ai mãi bên em...
Chorus:
Vì có lẽ thế tóc em chẳng thiết ngắn dài
Vì có lẽ thế nước mắt nào muốn đổ ngang vai
Những giấc mơ giờ còn riêng em, giọt sương mai trên lá mong manh
Em vẫn cười, cho dẫu không còn ai
Bridge:
Thời gian qua đi, để lại riêng em những giấc mơ chôn giấu
Em vẫn đến bên đời, dù em biết đợi chờ là mong manh