Ngày nào, hai đứa giăng câu,
Cùng nhau bắt ốc giữa đồng ruộng xa.
Em nhìn anh, tay lấm chân bùn,
Em thấy thẹn thùng khi tuổi còn thơ.
Rồi thời gian, lớn lên cùng nhau
Hai đứa tâm đầu nói lên một lời nguyện ước,
Sẽ không xa rời, vui sống trọn đời bên nhau.
Nào ngờ đâu, lời nguyện ước xưa,
Cớ trôi theo dòng sông chiều, buồn lặng lẽ;
Em như lục bình, biết trôi dạt về đâu.
Chiều dần buông, bầy sếu gọi nhau,
Ngẩn ngơ nỗi sầu, mái chèo chèo ngược dòng sông.
Giờ đây, người đã đổi thay,
Thấy con cua đồng trao nhau, nhặt từng hạt lúa.
Lúa đã chín rồi, xin anh hãy, về đây!
Rồi thời gian, lớn lên cùng nhau
Hai đứa tâm đầu nói lên một lời nguyện ước,
Sẽ không xa rời, vui sống trọn đời bên nhau.
Nào ngờ đâu, lời nguyện ước xưa,
Cớ trôi theo dòng sông chiều, buồn lặng lẽ;
Em như lục bình, biết trôi dạt về đâu.
Chiều dần buông, bầy sếu gọi nhau,
Ngẩn ngơ nỗi sầu, mái chèo chèo ngược dòng sông.
Giờ đây, người đã đổi thay,
Thấy con cua đồng trao nhau, nhặt từng hạt lúa.
Lúa đã chín rồi, xin anh hãy... xin anh hãy, về đây!