Lặng lẽ một góc đến tàn cơn mưa nhưng em chưa tìm ra lời giải
Ở giữa con tim và cả lí trí quyết định thế nào là không sai
Nếu chọn con tim em thật ích kỷ vì tương lai anh vào ngày mai
Không thể vì em lỗi nhịp nhất thời bỏ hết tất cả trên đường dài
em xin lỗi không muốn sẻ chia người em yêu với bất kỳ ai
Nhưng em sẽ sai khi là lý do ngăn cản bước chân anh dừng lại
Thôi thì chấp nhận lùi về phía sau dối lòng em sẽ đành buông tay
Sự thật nghiệt ngã em không làm được mọi thứ trở nên thật ngang trái
Một người từng là tất cả vị trí trong tim đã khắc mãi
Viết tên của anh in sâu tiềm thức dù có thế nào cũng chằng phai
Hình ảnh của anh lắp đầy tâm trí không thể tự dưng sẽ đổi thay
Lí thuyết quên anh không hề khó nhưng ở thực tế nó không phải
Dù cho thời gian là bao lâu khắc sâu trong tim tồn tại mãi
Buông lời mặn đắng ghì chặt bản thân nhưng quay lưng đi giọt lệ cay
Em phải làm sao phải như thế nào để có thể tốt cho cả hai
Em đang đau lắm em như chết dần cố phải đấu tranh cho lời giải
Anh ơi, em không thể khóc
Vì những yếu đuối ấy không thể tổn thương được em
“Mình mạnh mẽ mà ,chẳng đớn đau được đâu mà”
Những câu nói dối đang nấc lên theo từng cơn
Sao ta như thế này, sao lặng im như vậy?
Sao anh chẳng thể tìm về em như ngày xưa ấy
Dù mai có như thế nào , tình yêu trong em thế nào
Thì anh cũng chẳng quay lại và hãy vờ như chưa từng yêu thương chưa từng rời xa.
Yêu như thế đã vụn vỡ như thế
Cuối cùng ta chẳng thua người dưng
Nhưng mà “Mình mạnh mẽ mà ,chẳng đớn đau được đâu mà”
Những câu nói dối đang nấc lên theo từng cơn
Anh ơi em biết phải làm sau nếu cách em chọn là lí trí
Gặp gỡ, quen biết tình cờ, yêu nhau để rồi ta chia ly
Có phải ông trời quá bất công chỉ khiến em khóc trong tâm trí
Vẻ ngoài cứ mãi như không biết gì nụ cười vô cảm ướt đôi mi
Anh có biết lí do vì sao em nắm chẳng thể nhưng buông cũng không đành
Không phải vì em hết yêu nhưng đơn giản em không thể ở cạnh
Chưa bao giờ em rối như thế lí do là gì anh nói đi
Em phải làm sao anh hãy nói đi lựa chọn “con tim hay lí trí”
Trên cao kia là vầng sáng đang rất chói lóa không phải màu đỏ đâu
Em từng có những suy nghĩ lâu dài chưa bao giờ nghĩ là bỏ nhau
Anh đã từng là ánh sáng, anh đã từng là trời thơ
Ta đang gần như chấm dứt nhưng điều tồi tệ là em đây vẫn còn nhớ
Khóc trong từng nỗi nhớ khóc trong từng lời ca
Khóc như một đứa trẻ đang ý thức được việc người bỏ ta
Dù là nói dối thì người ta cũng chẳng vì mày được đâu mà
Tiếc nuối là việc thừa thãi khi bước chân người đã vội bước đi quá xa
Chẳng còn gì ngọn nến lung linh cũng tàn
Chẳng còn gì con sóng rồi cũng phải tan
Yêu , yêu say đắm đi rồi lại đau
Dẫu khóc ngất nhưng rồi lại yêu
Điều chỉ có ở trong tình yêu
Đôi chân lê bước một mình em ở nơi chốn xa
Từng ngày qua bên nhau yêu nhau với em giờ là tất cả
Còn đâu đó kỷ niệm ngày nào cuốn trôi trôi theo làn mây
Nụ cười vương khi xưa đành giấu sau màn mưa
Giẫu biết tháng năm trôi qua một mình em nơi đây nhung nhớ
Ký ức về chốn xưa nơi đâu giờ bên ai anh thế nào
Buồn vui những kỷ niệm có ai kề bên dù lúc khóc ai thấm đôi mi
Đã qua rồi thời gian ta bên nhau hạnh phúc ấy chi là thoáng qua