Ai đến quê tôi một lần lòng luôn nhớ mãi,
Nhớ bến sông quê nhớ hàng cau bờ đê lũy tre
Nhớ bà mẹ quê , sớm chiều qua , đưa khách sang đò
Nhớ tóc ai dài mượt mà , thương áo bà ba
Ai đến nơi đây xa rồi lòng luôn nhớ mãi
Nhớ khói sương lam , mái nhà tranh vách lá cột xiêu
Nhớ người miền Tây , gian nan mưa nắng hai mùa
Nhớ canh rau muống , bữa cơm chiều tô cà dầm tương
Đây miền Tây, nỗi nhớ đong đầy, về miền Tây cây trái sum xuê
Qua Bến Tre, rừng dừa Đồng Khởi
Long An đầu miền , sông nước Tiền Giang
Qua An Giang Châu Đốc quê mình,
Về Hậu Giang , tình đất phù sa,
Qua Vĩnh Long , xuôi về Đồng Tháp,
Mênh mông sông nước, Tháp Mười hương sen.
Ai xuống Kiên Giang, Hà Tiên quê tôi đẹp lắm,
Tôm cá bạc vàng rừng Tràm đất mũi Cà Mau,
Xuôi về Trà Vinh nhớ viếng thăm Chùa Thiêng Chùa Tháp,
Ghé bến Ninh Kiều thăm lại người em nhỏ Cần Thơ
Đi đến Sóc Trăng nghe miên mang Bạc Liêu thương nhớ,
Nghe sau mượt mà đậm đà bài Dạ Cổ Hoài Lang,
Đằng rao sáu câu ngọt ngào tình quê chan chứa,
Như người miền Tây hiền lương chất phát thiệt thà