Bước trong cơn mưa buồn chỉ mình anh, dẫu hôm nay mưa chiều vắng bóng em. Tìm nơi đâu ngày xưa dấu yêu ngóng trông đã bao ngày, Thu qua đông lại về anh nhớ em.
Đếm thêm bao nhiêu giờ để gặp em, phải cách xa muôn trùng đến thế sao? Tại sao xưa mình không nói yêu để giờ mất em, hỡi người ơi hãy về đây nếu còn yêu!
Và cơn mưa cũng đã đến làm lạnh buốt tim anh hỡi người,
lạnh con tim bờ môi khô gọi tên em mãi. Từng ngày anh vẫn chờ mong, chờ mong đến phút giây cuối cùng cho dù lòng này đớn đau vẫn đậm sâu..
Người yêu ơi em có biết lòng anh vẫn trông mong từng ngày, chờ từng đêm chờ từng giây đã xa mãi. Bởi ngày xưa lòng không nói ra, người cất bước không câu giã từ
tiếc làm gì bởi chính anh chưa kịp nói..