Và mùa thu đã sang con đường lá vàng, bỗng xanh ngỡ ngàng
Bóng em về dịu dàng hồn nhiên , nhẹ nghiêng nắng sớm
Từ giờ em ghé thăm đến nay mấy lần, lá phai mấy mùa
Gió thu buồn từng chiều thương nhớ dấu yêu ngày xưa
Ngày xưa em đến đây con đường vắng lặng
Bóng nghiêng bước dài, nhẹ nhàng tay cầm tay ko nói, lối thơ yên ngồi.
Rồi ngày ta cách xa em buồn từng đêm mong nhớ nơi xưa lối quen hẹn hò
Ngẹn ngào gặp lại nhau đây giờ ngày thu nhớ
Lối thu,
Quên nếu phôi phai bông hôm nay ngát xanh hờn đón em về
Tựa như cơn gió, ngày xưa anh đến ( anh đâu biết )
Dấu yêu xưa ngỡ đã quen bỗng hôm nay bước theo em dắt ta về
Tìm lại yêu thương ấy, tìm lại hương xưa ấy ngỡ mất đi từ lâu (yêu dấu ngỡ phai màu)
Từ ngày quen biết nhau đón đua mấy lần, ngỡ ta lỗi hẹn
Biết đau rằng tình em vẫn thế mỗi thu quay về
Rồi mai kia biết đâu ta dc gần nhau mãi mãi không còn cách xa
Ngày buồn sẽ rồi tàn úa theo thu vàng phai