Ngủ yên đi anh em ủ lời ru
Cả hai mươi năm xa nhau dồn lại
Với trái tim với bàn tay mềm mại
Với cả tình yêu em dành để ru anh
Với cả tình yêu em dành để ru anh
Thương giấc ngủ một thời nghiêng cánh võng
Rừng gió ào ào mưa dột mái tơi
Đã biết bao đêm hành quân thức trắng
Củ sắn qua ngày cháo bẻ canh măng
Chiến tranh qua đi tóc xanh đã bạc
Câu ngát văn quê mẹ vẫn ngọt ngào
Và giản dị vẫn màu xanh áo thợ
Dù vết thương ngày cũ vẫn còn đau