Tôi xin người đời xin lạy trời một chút cho nhau
Tôi xin trời đừng dỗi cơn ngâu
Mưa về đầy nỗi thương đau
Mưa cho kiếp nghèo không nơi nương náu.
Đi trong lòng đời nghe vạn sầu vì dối gian nhau
Tôi âm thầm về giữa đêm thâu
Con đường màu nhớ hôm nao
Mưa lạnh sâu đưa mình về đâu.
Giờ đây một bóng xót xa riêng mình
Ngày anh thường nói yêu không tội tình
Nên em trót yêu trao anh những gì của người con gái
Phút sai lầm si mê.
Ngờ đâu lời ái giống như mưa phùn
Càng mưa càng thấm em ôm phận buồn
Anh đâu phải yêu tham lam chữ tiền chẳng còn lương tri
Em hận mình khi tình chia ly.
Anh như lời nguyền cho người đời thường nhắc trên môi
Anh như đồng tiền lẻ mua vui
Cho đời dùng mỉa mai thôi
Bao lọc lừa hãy ghi và nhớ
Không bao giờ được sống yên vui.
Tôi xin người [Em] đời xin lạy trời một chút cho [G] nhau
Tôi xin [Am] trời đừng dỗi cơn [G] ngâu
Mưa [D] về đầy nỗi thương [G] đau
Mưa cho kiếp [D] nghèo không nơi nương [B7] náu.
Đi trong lòng [Em] đời nghe vạn sầu vì dối gian [G] nhau
Tôi âm [Am] thầm về giữa đêm [G] thâu
Con đường [D] màu nhớ hôm [G] nao
Mưa lạnh [B7] sâu đưa mình về [Em] đâu.
Giờ đây một [Em] bóng xót xa riêng [G] mình
Ngày anh thường [Am] nói yêu không tội [Em] tình
Nên em trót yêu trao anh những [B7] gì của người con gái
Phút sai lầm si [Em] mê.
Ngờ đâu lời [Em] ái giống như mưa [G] phùn
Càng mưa càng [Am] thấm em ôm phận [Em] buồn
Anh đâu phải yêu tham lam chữ [B7] tiền chẳng còn lương tri
Em hận [G] mình khi [B7] tình chia [Em] ly.
Anh như lời [Em] nguyền cho người đời thường nhắc trên [G] môi
Anh như [Am] đồng tiền lẻ mua [Em] vui
Cho đời dùng mỉa mai [G] thôi
Bao lọc lừa hãy ghi và [Bm] nhớ
Không bao [B7] giờ được sống yên [Em] vui.