Nếu có bao giờ con yêu mẹ, thì hãy yêu đi mẹ vẫn còn đây, đừng ngại ngần những lời ưu ái, dẫu vụng về, dẫu chẳng ngọt ngào nồng say.
Nếu có bao giờ con yêu mẹ thì hãy yêu đi mẹ vẫn chờ đây, đừng để mắt mẹ mõi mòn, tuổi xế chiều nào không ngại rụng rơi, nuôi con chẳng ngại nhọc nhằn, âm thầm một đời vì con.
ĐK.
Nhớ!.. nhớ những ngày thơ con tay mẹ dỗ dành, hãy nói lên, hãy nói lên điều con suy nghĩ, đừng đợi chờ lúc mẹ ngũ say, một giấc ngũ thiên thu vời vợi, ngàn năm chia cách mãi con ơi!
Đó là chia ly! Đó là tử biệt! chẳng còn lần nghe tiếng nỉ non, bia đá vô tri cũng dần rêu mờ, theo tháng năm dài, mĩ từ cũng nhạt nhòa lãng quên thôi.
Còn mênh mông còn ngại ngần gì, yêu thương mẹ đong đầy bên con mãi, cuộc đời này mẹ chẳng cầu mong gì, bao nhọc nhằn tất cả cũng vì con!.