Phận người sống được tày gang lúc sinh ra đời đến khi về trời
Sống kiếp người làm sao nhẹ lòng an giấc khi trời về đêm
Cuộc đời lắm chuyện buồn vui lẻ loi kiếp người vắng cha mẹ rồi
Ai dỗ dành chở che tâm hồn thơ bé khóc nghẹn bên hè
Trên cho ta đức yêu thương người
Tay ta dang cánh ôm vời vợi
Vào lòng mình những phận đơn côi
Sinh ra đời cha mẹ bỏ rơi
Thương con thơ mắt con sáng ngời
Sâu trong con nỗi đau chưa vơi
Vào những ngày mưa lạnh trời giông
Co ro một mình có buồn hay không
Mẹ nguyện hết lòng vì con sẽ yêu thương và đỡ nâng suốt đời
Mai sao mẹ chẳng may tạm biệt nhân thế nhớ phải vâng lời