Ngày hôm qua,ngồi nơi đây viết lên cát vàng.Lời yêu thương,lời hẹn ước biết bao hồn nhiên.
Mà hôm nay,từng con sóng bỗng dưng vô tình.Vội vàng xóa,lời yêu thương chứng nhân năm nào.
Và nay,cát vàng bỗng nhiên xa lạ,chỉ còn mình anh dưới mưa nhạt nhòa.Lặng nhìn nụ hoa trôi trên dòng sông mùa đông.
ĐK:
Dường như hôm nay em đã quên đi những hẹn thề em viết.
Dường như hôm nay em quên những kỷ niệm năm trước.
Để cho riêng anh nơi đây trên cát vàng,ngóng trông em hoài
Để chiều rơi trong tim,với bao hao gầy,vì em hôm nay rời xa.
Người ơi hôm qua riêng anh nơi đây đã bao lần mong ước.
Thời gian xin trôi qua nhanh để anh được gặp em.
Thế nhưng hôm nay nơi đây chỉ một mình với nỗi thất vọng.
Bởi vì em hôm nay đã quên anh rồi,quên lời hẹn ước xưa.