Như cánh hoa tàn, duyên mình trái ngang
Phím lỡ cung đàn vầng trăng giờ cũng vỡ tan
Phải chăng muộn màng, vì đắm say nàng
Để giờ lòng ta phải ôm nổi đau lỡ lànq
Thuyền đã xa bờ, tình ta chẳng ngờ
Một người ra đi bỏ rời một người trong thương nhớ
Cứ thế mong chờ, suốt những đêm mờ
Còn đâu hình bóng người xưa chỉ gặp trong giấc mơ
Tình mình chăng đẹp như thơ, em quên câu hứa câu chờ
Vội vàng vui bên áo hoa pháo hồng
Đã nghĩ rằng tình trăm năm, ngờ đâu mình lại xa xăm
Để giờ mộng ta tan nát đau lắm
ĐK :
Đôi môi thắm nồng, em đã theo chồng
Bỏ rơi mình anh cùng với bao nhiêu ước vọng
Nhìn cánh thiệp hồng, đau nhói trong lòng
Kỉ niệm ngày nao giờ đây em còn nhớ không
Như cánh chim trời, nay đã xa rời
Để cho dòng lệ anh rơi, người chẳng nghĩ tới
Dòng sông vẫn còn, bên lỡ bên bồi
Người giờ sang ngang, phận duyên mình cũng lỡ lànq