Trên bến chiều nay lòng em ôm nỗi cô đơn
Nghĩ thân phận mình mười hai bến nước đục trong
Tình nào sâu nông em đâu đoán biết được lòng
Lỡ thương anh rồi em ngồi đây nhớ anh thôi
Biết bao kỷ niệm đành sao quên hết anh ơi
Bến xưa nơi này nhìn em ai nói thật yêu
Tựa vào vai anh lòng em xuyến xao bồi hồi
Em ước trong đời tình anh là của em thôi
Người ơi! Sao nỡ đành phụ em
Sao nỡ phụ tình em để em lửa hương phai nhạt
Bến sông nay một mình em đứng
Xót thân em một mình trông ngóng
Em cứ chờ con đò cũ quê xưa
Người ơi! Nay anh chốn phồn hoa
Anh ở cạnh người ta, người ta chắc yêu anh mà!
Sống bên ai thỏa niềm anh ước
Đứng nơi đây nhìn từng con nước
Nước lớn ròng theo sóng lòng em mong.
(...Sống bên ai người đành quên hết
Biết chăng em nghẹn ngào thương tiếc
Lỡ chuyến đò....nên mối tình chơi vơi).
Em mong anh sẽ quay về cùng em
Bến xưa ước mơ còn đây
Cho chúng mình cùng xây duyên thắm
Sắc son ghi lòng cùng nhau xuôi mái chèo buông
Đến nơi chân Trời có đôi quạ xây ô thước
Kết nên duyên mình không còn khóc lệ mùa ngâu