Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời. Người ơi!
Mẹ hiền ru những câu xa vời à ơi ! Tiếng ru muôn đời.
Tiếng Nước tôi ! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui. Khóc cười theo mệnh Nước nổi trôi. Nước ơi!
Tiếng Nước tôi ! Tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi
Thoắt nghìn năm thành tiếng lòng tôi. Nước ơi!
Tôi yêu tiếng ngang trời. Những câu hò giận hờn khôn nguôi. Nhớ nhung hoài mảnh tình xa xôi. Vững tin vào mộng đẹp ngày mai...
Một yêu câu hát Truyện Kiều hớ hơ hờ lẳng lơ như tiếng sáo diều (ư diều) làng ta. Và yêu cô gái bên nhà. Miệng xinh ăn nói mặn mà (ừ mà) có duyên.
* Và tôi yêu, và tôi hát.
Lời yêu thương, lời bỏng cháy.
Tháng ngày này. Đất Nước ơi!
Tổ Quốc của chúng tôi!
Và tôi yêu, và tôi hát.
Lời yêu thương, lời bỏng cháy
Tháng ngày này Đất Nước ơi!
Tổ Quốc của chúng tôi!
-Tôi nghe giai điệu Tổ Quốc tôi.
Dịu dàng trong tiếng ru hời.
Tôi nghe giai điệu Tổ Quốc tôi
Trầm sâu trong tiếng đất trời.
-Tôi nghe trong lời yêu nhau.
Tôi nghe trong lời tha thiết.
Phút hành quân mẹ tiễn đưa con.
Giai điệu nhớ, giai điệu thương theo suốt con đường...
Và tôi yêu, và tôi hát.
Lời yêu thương, lời bỏng cháy.
Tháng ngày này. Đất Nước ơi.
Tổ Quốc của chúng tôi!
Và tôi yêu, và tôi hát.
Lời yêu thương, lời bỏng cháy
Tháng ngày này. Đất Nước ơi
Tổ Quốc của chúng tôi!