Anh quá nghèo đâu dám yêu em
Đời trắng tay mộng ước chưa thành
Cha mẹ già chưa trả hiếu
Anh còn một đàn em thơ
Đâu có gì để mà em mơ !
Thôi cũng đành chôn kín trong tim
Để nổi đau nhận lấy riêng mình
Chỉ mông đời em thay đổi sau này
Gặp người giàu sang
Anh chấp nhận tất cả vì em
Tình nghĩa đôi ta
Có duyên mà không có nợ
Nên mình phải cách xa nhau
Ngày mai em vui duyên mới bên người
Sang sông con sáo xổ lòng
Anh ở lại ngầm ngùi nhớ mông
Duyên số nghèo dám trách chi ai
Thà để em hạnh phúc bên người
Sống trong giàu sang nhung gấm
Hơn là phận nghèo túng thiếu
Nên anh đành mất người mình yêu .
Hai bàn tay trắng nghèo xơ xác nghèo
Nên em ra đi không nói một điều
Ngày mai em vui duyên thắm người ta mua em nhung gấm
Anh không ngờ em bạc như vôi
Hai bàn tay trắng thì lưu luyến gì em vui đi em với cảnh huy hoàng
Mặc ai bao đêm mưa gió dầm mưa đi trong nhung nhớ
Để em vui người mới sang giàu
Chẳng dấu diếm thân anh vốn nghèo hai bàn tay gầy chai thô
Đâu có gì để mà em mơ
Chẳng xứng đáng ai kia bất thành
Em quen lụa là xa hoa hay em thuộc về người ta
Hai bàn tay trắng nào mơ ước nhiều
Em nay cao sang lắm kẻ nuông chiều
Còn như anh luôn tay trắng mà em không quen cay đắng
Đường em đi nào trách em gì