GÓC PHỐ NƠI TUYẾT RƠI
nhẹ nhàng cầm tay em ta đi trên con đường quen.
mà sao ánh mắt em không còn như xưa
ánh mắt ấy thật buồn như nói với anh rằng
chúng ta giờ đây sắp phải chia tay
và rồi người ra đi bơ vơ nơi đây mình ta
từng chiếc lá cuối thu rơi nhẹ bên hiên
cứ ngỡ bước chân người quay về nơi chốn đây
mùa đông lạ đến nhớ em nhiều hơn.
ĐK:
Bàn chân bước lặng thầm nhìn tuyết rơi.
bước lặng thần từng góc phố quen.
mà khi xưa đôi ta bên nhau thật ấm áp.
người yêu hỡi giờ này người chốn xa
chắc người đang ấm áp bên ai
còn anh nơi đây giá lạnh người có nào hay