Ánh trăng làm lóe lên dải ngân hà, con đường dài tít tắp Khói sương tàn nhẫn, bóng hình cô độc tàn tạ Ai bảo thân thủ ta bất phàm, ai bảo ta yêu và hận lưỡng nan Đến sau này, khổ tận cam lai Coi thế gian biến hóa khôn lường như hư vô, thôi không nhớ tới ân oán nữa Thôi không tỉnh ngộ, không rời xa nhưng mê hoặc nữa, lục trần mãi không đổi thay Vừa phẫn nộ, vừa bi thương, lại điên cuồng; là người, là quỷ, hay yêu quái Cũng chỉ là, do lòng có nợ với ma quỷ Gọi một tiếng "Phật tổ", quay đầu lại chẳng thấy bờ đâu nữa Quy thuận một người làm thầy, sống chết lại không liên quan đến nhau Thiện ác trôi nổi trên thế gian thật giả lẫn lộn, duyện trần hợp tan khó nói rõ, Nan đoạn! Ta muốn, nhưng thiết bảng của ta có tác dụng gì đâu?! Ta có thể biến hóa thì cũng có thể làm được gì?! Vẫn thấy bất an, vẫn thấy bức bối Đeo kim cô lên đầu, khó nói ra được nỗi lòng Ta muốn, thiết bảng này khiến lũ quỷ quái phải choáng váng Biến hóa của ta sẽ làm náo loạn những người trần tục Dẫm nát Linh Tiêu điện, hỗn xược hung bạo. Thế gian gian ác hiểm nguy, suy cho cùng cũng khó mà thoát được Một gậy này, sẽ khiến ngươi tan thành mây khói!