Đêm đêm gió thổi từng cơn
Gió lạnh về từng cơn
Nhớ người em gái phương xa
Đêm đêm anh ngắm sao trời
Thấy lòng nhớ thương vô vàn
Người em gái...
Đêm nay nhớ nhiều về em
Với kỷ niệm ngày xưa
Nhớ ngày hai đứa yêu nhau
Đêm nay nghe gió heo may về
Bỗng nhớ em vô bờ
Những ngày thân ái bên nhau
Bây giờ em có nhớ không ?
Nhớ chiều nào mưa bay
Mình cùng chung bước trên con đường dài
Đường về xa lắm em ơi
Và nhớ những ngày ta xa cách
Em gói trọn yêu thương
Theo khắp miền hành quân
Em ơi.. giữa trời đầy sao
Nhớ về người thương
Nhớ ngày hai đứa yêu nhau
Em ơi chinh chiến bao lâu rồi
Anh lính xa quê nhà
Nhớ người em gái thôn quê
Nhớ ngày xưa đó yêu nhau...
Người ơi có nhớ có thương một người
Còn mơ những lúc đón đưa trong đời
Ân tình tựa như mây cao,
hay chỉ là trong chiêm bao,
còn thương tiếc chi ngày nao.....!
Ngày mai hai đứa xa nhau thật rồi
Còn đây đêm cuối nói cho cạn lời
Ân tình rồi đây phai phôi,
chỉ còn mình tôi đơn côi,
người ta đã quên thật rồi.....!
Người đã quên đi bao lời yêu hôm nào
Người đã quên ta rồi, ta còn nhớ thương chi
Đau đớn lòng nhìn em lần cuối,
em đây rồi mà xa ngàn khơi
nghe thương sầu xót xa lòng tôi
Còn đâu em hỡi hương xưa một người
Tình trong dĩ vãng cơn mưa gọi mời
Thôi rồi tình ta ly tan,
nay người về nơi cao sang,
bỏ tôi khóc duyên bẽ bàng.....
Trả lại em yêu chiếc khăn ngày nào,
ngày còn bên nhau ái ân tràn đầy.
Trả lại em yêu những năm học trò,
những đêm hẹn hò, ngày ta có nhau.
Giận hờn chi em, nét mi đượm buồn.
Giận hờn chi em trút thêm muộn phiền.
Giận hờn cho nhau nỗi đau ngập lòng,
vắng xa thật rồi người ơi biết chăng.
Trả lại cho em, trả lại cho em,
lời nào yêu thương còn đọng trên môi và tình ta đó
những đêm trăng tàn,
để lần sau cuối khi nhìn thấy nhau để ngày mai đó duyên tình cách xa.
Tiếng yêu ban đầu còn đâu nữa em ?
Người đành xa ta, bỏ ta một mình,
để rồi ra đi cách xa ngàn trùng.
Kỷ niệm năm xưa sẽ tan như bọt bèo,
ái ân ngày nào giờ như giấc mơ.
Em có còn thương nhớ gì không
Trong những đêm lạnh giá canh trường
Một mình lẻ bóng đơn côi
Lời yêu ai đành gian dối
Kỷ niệm buồn che khuất vành môi
Hôm pháo hồng trước ngõ nhà em
Tôi đứng trông mà tái tê lòng
Bàng hoàng không biết tại sao
Người ta giờ đành gian dối
Những ân tình thôi giờ lìa xa
Còn nhớ tiếng nói thơm môi, lời yêu một thời
Tình xanh tuyệt vời mà ta đã trao
Và tôi say trong tình vừa nở
Ngờ đâu ngày tan vỡ
Giờ còn trong giấc mơ thôi
Nên mới hiểu nhân thế đổi thay
Khi trắng tay người ngoảnh xa người
Người thì tính toán lợi toan
Người thì trăm bề gian dối
Ngẫm sự đời ta buồn mình ta