Hình như em có điều muốn nói
Cứ ngập ngừng rồi thôi
Và có lẽ em không biết rằng anh cũng đang chờ đợi
Ở cạnh bên em bình yên lắm
Em hiền lành ấm áp
Cứ tiếp tục ngại ngùng thì ai sẽ là người đầu tiên nói ra
Gọi tên của em là nắng .. Để anh được làm mây trắng
Bên em quấn quit mãi chẳng rời
Và khi gọi em là mưa ..Chẳng thể gần lại được nữa
Em mang ấm áp đi xa
Tưởng như rất gần mà ngờ đâu đã rất xa
Vụt mất theo cơn mưa ngày qua
Tưởng như rất lạ mà ngỡ đâu sao quá quen
Là lúc em ngang đời ta
Tình yêu đó riêng cho em, một đời mãi không quên,
Bài hát tặng em, mối tình khát khao.
Đời bao giông tố, đời nhiều chông gai,
Anh vẫn yêu, tình yêu có em thôi, đến suốt đời.
Sau lưng là tiếng nói yêu anh,chẳng rời xa anh.
Trước mắt anh điều đấy,nó dối trá,tại sao người vội quên mau?
Bài ca anh viết sẽ không được trọn vẹn đâu em.
không được đâu em ...
Em yêu một ai thật rồi mãi chẳng là anh đâu.
Nhớ khi xưa anh chở em,
Trên chiếc xe đạp cũ,
Áo ướt đẫm mồ hôi những trưa hè.
Nhớ khi xưa bao mộng mơ, Trên chiếc xe đạp cũ,
Dưới cơn mưa cùng nhau dắt qua cầu.
Chiều cuối con đường mình nhìn ngắm hoàng hôn
Ẩn sâu trong tiếng tí tách rơi
Chờ mãi nơi này… một cảm giác quá lạ thường
Cảm giác cho anh nhận ra
I love you… I love you so
Khoảnh khắc cho anh nhận ra
I love you… I love you so
Khoảnh khắc cho anh gần em.
Ở bên kia bầu trời về đêm chắc đang lạnh dần
Và em giờ đang chìm trong giấc mơ êm đềm
Gửi mây mang vào phòng vòng tay của anh nồng nàn
Nhẹ nhàng ôm cho em yên giấc ngủ ngon.
Đừng xa năm tháng êm đềm ấy
Ngồi nghe sao nhói trong niềm nhớ
Mùa đông đã đến như khẽ cầm tay ai kia nói, cười
Sẽ đến một ngày mình yêu nhau
Hãy nói một lời rằng yêu nhau
Ánh mắt cô đơn trong im lặng
Sẽ không quên đi ngày hôm qua .
Người ấy có lớn tiếng hay luôn khiến em đau buồn không?
Người ấy có biết quý em hay yêu thương em thật lòng?
Anh nhớ em nhiều...Anh nhớ em nhiều...
Sao cho lòng vơi bớt đi nỗi buồn, nỗi đau trong lòng anh.