Vì sao anh nhớ em thế này?
Thương nhớ đong đầy trong lòng mắt
Buổi chiều còn gặp nhau đây,
mà đêm đã nhớ như vậy!
Em hỡi em có hiểu có hay?
Tình anh như núi cao biển rộng,
gom bốn phương trời xây thành lũy.
Biển trời nào mà không xanh,
thì xin em nhớ cho rằng
em nghiễm nhiên chiếm ngự hồn anh.
[ĐK:]
Em ơi! Ngồi đây thương bóng thương hình
Ngồi đây tơ tưởng riêng mình,
với niềm mơ ước vây quanh.
Em ơi! Ước gì mình là đôi chim
Ước gì mình là sao đêm
hay là trăng rọi sáng đường hoa.
Để anh đưa đón em sớm chiều
trên lối đi về không còn thiếu.
Trọn đời mình gần bên nhau,
tình yêu thêm sắc thêm màu.
Không còn lo thương nhớ người yêu.
Anh hỏi em rằng: Mai này chúng mình nếu được thành đôi
Em ước mơ gì thật lòng mong ước hãy nói đi em
Em đừng e ấp nếu đôi mình đã thật lòng
Yêu rồi em chớ dấu hay ngại ngùng thẹn thùng
Chuyện mình tương lai trong lòng em mơ chi
Em đừng ôm ấp hãy dẫy bầy cùng lòng anh
Em chỉ mong rằng chúng mình suốt đời cùng nhau
Em chỉ mong rằng tình anh luôn giữ mãi thủy chung
Ân tình em chẳng ước mơ gì chuyện lầu vàng
Câu tình yêu hãy giữ trong lòng mình thật thà
Đời nhiều đổi thay nhưng trọn đời mình yêu nhau
Em chỉ mơ ước đễ anh làm vừa lòng không
Em ơi dù cho sóng gió còn nhiều
Lòng em vẫn ước mơ rằng: Dù ngàn gian lao
Em nguyện không thay đổi.
Dù mình gian khó, trong mái tranh nghèo
Vang tiếng cười bầy trẻ thơ
Mong ước thế thôi, ước mơ sau này chiều chiều em ra cửa đón
Đón anh trở về trên môi nở nụ cười tươi
Đêm tối quây cuồn, ta kể chuyện ngày chúng mìng gặp nhau
Anh viết thư tình mà anh không dám trao đên cho em
Thôi đừng nhắc nữa kẻo anh thẹn thùng rồi này
Ai biễu thủa ấy anh yêu mà chẳng tỏ bầy.
Này người yêu ơi chẳng tỏ bầy rồi sao em
Em cũng biết đến đã yêu rồi chẳng rời nhau