Tiễn anh đi rồi, em về gác lạnh đìu hiu
Ngoài trời trăng tỏ, mà sao ướt đôi mi gầy
Bóng đêm ngỡ ngàng vì quạnh hiu
Khép đôi mi lại càng thương nhiều
Trời ơi thương nhớ, bao năm mặn nồng bây giờ lìa xa
Em thương anh, từ nay cách biệt nụ cười
Đường xa gió lạnh mưa nhiều
Và đời em đắng cay trăm chiều
Bao năm rồi, một ngày chưa sống xa nhau
Ngọt bùi chia sớt cho nhau
Mà giờ này sao lắm thương đau
Mấy đêm qua rồi, nghe từng lá rụng ngoài hiên
Từng hồi chuông đổ mà thêm tái tê trong lòng
Vắng anh cô phòng càng quạnh hiu
Nhớ anh nhớ từng làn hơi thở
Giờ đây mới biết, xa anh sẽ làm chết cuộc đời em
Em ơi chúng mình, chúng mình cách biệt rồi sao?
Bao năm ước hẹn, mong đợi giờ đã phai phôi
Những đêm mong đợi, chờ em hoài
Gió lạnh xé lòng, càng thêm buồn
Nhưng đâu mất rồi, bóng người em vẫn mờ xa
Năm xưa chúng mình, vẫn thường đùa vui bên nhau
Em hay dỗi hờn, bắt đền và hát em nghe
Những đêm trăng tỏ dìu nhau về
Gót mòn lối nhỏ trọn tâm tình, trao nhau những lời
Những lời thương nhớ đầy vơi
Em ơi! Còn đâu kỷ niệm ân tình, mà nay ta đã xa rồi
Người đi một người đêm đêm trông ngóng
Tình em mịt mờ như mây như khói
Nhớ thương em hoài biết thuở nào nguôi!
Em ơi đâu còn, đâu còn ngày vui bên nhau
Xin em chớ buồn, chớ sầu tình chia đôi nơi
Trắng đêm nay trò chuyện tâm tình, gửi về em nhỏ ở phương nào
Tâm tư héo mòn, hởi người có thấu lòng anh