Đính Ước
Tác giả: Giao Tiên
Mẹ nói với anh mẹ rất thương em
Thương vì nết na nhu mì ngoan hiền
Ý mẹ thầm mong em là dâu
Xin em một câu hẹn ước
Cậy người qua mai mối trầu cau
Tình dẫu muốn trao lòng vẫn lo âu
Em nào dám đâu áo mặc qua đầu
Nếu chàng thương em xin lại thưa
Ba em, mẹ em đồng ý
Phận làm con cúi đầu xin vâng !
ĐK:
Em ơi anh biết rằng, nhà anh khó nghèo
Còn anh trắng tay, ngày tháng thư sinh
Xin anh vững lòng, dù nghèo mà thương nhau
Trọn đời mình nên duyên
Ước mơ nào hơn !
Mình ước mong sao mình sẽ nên duyên
Hai họ mến yêu, ba mẹ thương tình
Mái nghèo từ đây vui đẹp đôi
Tương lai cùng nhau tìm tới
Đường trần anh có mình em thôi
Giọt Lệ Đài Trang
Tác giả: Châu Kỳ
Ngày xưa ai lá ngọc cành vàng
Ngày xưa ai quyền quý cao sang
Em chính em ngày xưa đó
Ước xây đời lên tột đỉnh nhân gian.
Ngày xưa ai mến nhạc yêu đàn
Ngày xưa ai nghệ sĩ lang thang
Tôi chính tôi ngày xưa đó
Cũng đèo bồng mơ người đẹp lầu quan.
Rồi một hôm tôi gặp nàng
Ðem tiếng hát cung đàn
Với niềm yêu lai láng
Nhưng than ôi quá bẽ bàng
Bao tiếng hát cung đàn
Người chẳng màng còn chê chán.
Nhìn đời thấy lắm phũ phàng
Mượn tiếng hát cung đàn
Quên niềm đau dĩ vãng
Hay đâu giông tố lan tràn
Lên gác tía huy hoàng
Xiêu đổ theo nước mắt nàng.
Còn đâu đâu lá ngọc cành vàng
Còn đâu đâu quyền quý cao sang
Em hỡi em ngày xưa đó
Ðến bây giờ phiêu dạt giữa trần gian.
Gặp tôi vẫn tiếng nhạc cung đàn
Ðời tôi vẫn nghệ sĩ thêng thang
Em, em nhớ xưa rồi em khóc
Tôi thoáng buồn thương dòng lệ đài trang.
Vẫy Tay Chào
Tác giả: Vinh Sử
Vẫy tay chào con đường tình yêu, thuở xưa thường đưa đón muôn chiều,
Giờ anh đi trong bước đăm chiêu, tìm dư hương năm củ cô liêu,
nay chỉ còn mưa đổ muôn chiều,
Những khăn hồng thư tình còn nguyên,
trả cho nàng bao nỗi ưu phiền,
Để mai em vui nghĩa tơ duyên, còn riêng anh ca sĩ không tên,
buông tiếng nhạc câu hát tìm quên,
Em ơi...từng đêm đóm lửa trên môi,
nhìn sao sáng tỏ lưng trời,
Em đếm sao thương nhiều dĩ vãng
Còn đâu...ngày nào lối nhỏ chung đôi, thề cho tất cả ngôi đường,
Đâu có ngờ trót lưỡi đầu môi,
Vẫy tay chào con đường tình duyên, để em về bến nớ xuôi thuyền
Nhìn mưa rơi ray rứt con tim,
tình yêu xưa theo gió qua đêm, thương tiếc nhiều biết ngỏ mô tìm.
Thà Trắng Thà Đen
Chúng mình không còn yêu nhau thì thôi
Anh nói ra đi chẳng đem một lời
Có gì mà ngại anh ơi
Có gì mà đành gian dối
Em không hề kết tội anh đâu
Duyên tình không trọn gieo neo làm chi
Em cũng như anh sướng vui được gì
Chẳng thà đường tình đôi nơi
Em về trọn tình duyên mới
Còn anh đi cưới vợ là xong
Duyên kiếp đôi ta từ đây thôi bẽ bàng
Kỷ niệm chôn kín trong tim
Đời sẽ đổi thay và thời gian xóa mờ
Bận lòng chi mối duyên hờ
Duyên tình không trọn xa nhau là hơn
Gian díu chi thêm đớn đau tủi hờn
Có gì mà gại anh ơi
Chẳng còn gì mà suy tính
Tình không thương xin đừng lụy vương
Gạo Trắng Trăng Thanh
Tác giả: Hoàng Thi Thơ
Trong đêm trăng, tiếng chày khua, ta hát vang trong đêm trường mênh mang
Ai đang say, chày buông rơi, nghe tiếng vơi tiếng đầy
Ai đang đi, trên đường đê, tai lắng nghe muôn câu hò đê mê
Vô đây em, dù trời khuya anh vẫn đưa em về
Muôn câu hò, hò hò khoan, đang mãi vang trong đêm dài,
Gái trai làng chiều hôm nay đang mãi say theo tiếng chày
Đêm chơi vơi gạo cười tươi, như chuyền hơi ấm, ấm lòng người
Hò hò hò
Anh em giã trắng cối này
Hò hò hò
Duyên ta ví đặng sông dài Long là Cửu Long
Muôn cầu hò hò hò khoan đang mãi vang trong đêm dài
Gái trai làng chiều hôm nay đang mãi say theo tiếng chày
Đêm chơi vơi, Gạo cười tươi như chuyền hơi ấm, ấm lòng người
Hò hò hò
Em ơi! Gạo trắng như ngà
Hò hô hò
Nuôi dân giết giặc
Hò hô hò
nước nhà là quang vinh.
Ai xa xăm, ai buồn chăng, nghe hát vang muôn câu hò thênh thang
Chân băng ngang, vào nơi đây, chấp mối duyên lỡ làng,
Trong đêm thanh, trăng tàn canh, bao tiếng ca theo tiếng chày nhanh nhanh
Dư âm xa, còn vang mãi trong ánh đêm trăng tà
Trong đêm thanh, trăng tàn canh, bao tiếng ca theo tiếng chày nhanh nhanh
Dư âm xa còn vang mãi trong ánh đêm trăng tà
còn vang mãi trong ánh đêm trăng tà
...còn vang mãi trong xóm nghèo làng ta...