HÈ MUỘN
Một ngày đi qua và đêm cũng qua
Lá xanh đã vàng, phượng vĩ đã tàn
Nhưng em đâu có hay hồn nhiên như đám cỏ hoa
Không biết hè muộn còn rực cháy
Một mùa đi qua và năm tháng qua
Bước chân nhẹ nhàng em đến muộn màng
Em cho tôi nắng mưa và bao ngày đêm chờ mong
Giây phút hè muộn tình nồng cháy
Rồi em đi và thu sang, thu rất vội vàng
Những giọt sương đêm xa vắng thêm
Để cho tôi chìm trong mơ những giấc mơ nào
Như ngày hè ấy cỏ hoa vẫn xanh màu..
NHỚ MÙA THU HÀ NỘI
Hà Nội mùa thu!
Cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ nằm kề bên nhau phố xưa nhà cổ mái ngói thâm nâu. Hà Nội mùa thu - mùa thu Hà Nội. Mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ phố sữa vỉa hè thơm bước chân qua.
NHỮNG MÙA ĐÔNG YÊU DẤU
Hà Nội của tôi những mùa Đông giá lạnh
Những con đường thanh vắng trong sương
Bước chân người đi không hối hả
Những khuôn mặt không vất vả
Đêm nào trong chăn ấm nghe mưa
Những mùa Đông thắm thoắt thoi đưa
Nhớ đôi môi nào
Vẫn tươi hồng trong giá lạnh
Còn lại trong tôi những mùa Đông yêu dấu
Mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương
Những giấc mơ không thành
Những hạnh phúc ngọt ngào
LẮNG NGHE MÙA XUÂN VỀ
Kìa tiếng chim rộn hót xa vời,
Cánh hoa đào bỗng như cười, báo tin mùa xuân về
Kìa bóng đêm mùa cũ đâu rồi,
Với em chỉ thấy xanh ngời, lá hoa của xuân tươi, rồi anh tới..
Và chúng ta lại đón giao thừa,
Phút giây lặng lẽ mong chờ, lắng nghe mùa xuân về
Để biết ta còn mãi trong đời,
Phút mong chờ ấy tuyệt vời, chứa chan niềm tin yêu, kìa anh tới. Mùa xuân về !