Chiều nay trên phố mưa bay .
Có một người tiễn đưa một người.
Nhìn nhau biết nói chi đây .
Hai hàng mi chứa chan lệ đầy .
Hàng cay như cũng lao xao ,
Mưa ướt nhẹ tóc em ngọt ngào .
Bàn tay không muốn buông lơi.
Ôm chặt anh nhé em , người ơi..!
Đoạn đường thật ngắn em ơi.
Anh muốn ôm em thêm lần cuối .
Và rồi em sẽ ra đi ………….
Mình anh cô đơn lẻ loi……
Một nụ hôn cuối ta trao ,
Em hãy nhớ những gì mình có .
Đừng quên anh nhé em ơi .
PHƯƠNG TRỜI XA EM BÌNH YÊN NHÉ …….!
OF
Anh dang đôi tay anh ôm lấy em.
Anh đang cố níu yêu thương trở về.
Nhưng sao đôi tay buông lơi quá nhanh.
Anh không thể giữ yêu thương ở lại.
Hôm nay em đi em có nhớ không?
Từng lời hẹn ươc yêu thương mặn nồng
Nge trong con tim anh như khóc ào,
Trên đôi mặt đã ướt đẫm lệ nhòa.
Em hãy nín đi đừng làm anh khóc theo.
Anh không trách gì em hãy cười lên đi.
Trông thấy em cười lòng anh cũng thấy vui.
Em hãy bước đi đừng ngoảnh lại làm chi.
Em hãy nhớ rằng người anh yêu chỉ em .
Em hãy tin rằng anh VẪN ĐỢI CHỜ EM.
Anh sẽ đưa mình chìm vào sâu giấc mơ .
Để bước bên em………………
NHƯ LỜI HỨA NGÀY XƯA…………..!
(Bình Yên Nhé of Yêu Thương Quay Về .ST ;KHẮC VIỆT .)