Người ta dỗ ngọt tôi vào tình yêu
Bây giờ chê chán nẻo đi đường về
Tôi lầm tin lời người ta
Tôi lầm tôi khổ vì yêu
Để rồi đây nức nở thế này
Người ta đã bỏ tôi rồi bạn ơi
Đâu còn chi nữa mà mong mà chờ
Cung đàn lỗi nhịp đường tơ
Cung sầu chết cả hồn thơ
Để lòng tôi giá lạnh như tờ
Ai đem con Sáo sang sông
Để cho sổ lông nó bay
Nó bay nó chẳng về đâu
Ai chia duyên Bắc tình Nam
Người nơi đầu gió kẻ ngoài chân mây
Người ta đã bỏ tôi rồi bạn ơi
Bây giờ đi sớm về khuya một mình
Ôi nhìn thế sự nổi trôi
Cũng đành chấp nhận mà thôi
Để mặt cho con tạo xoay vần
Đừng nói yêu em lúc còn trắng tay
Đừng để cho em khổ lụy sau này
Đời không đơn sơ dễ tính
Đời mang trên vai nặng gánh
Mà tình yêu tựa chiếc lá mong manh
Một mái tranh sơ khó mà ước mong
Đừng nói yêu em với quả tim vàng
Đời em không quên nghèo túng
Rồi ra nương đâu mà sống
Liệu tình duyên có bền hay không
Thà bây giờ mình xa nhau mãi mãi
Nếu có buồn trong giây phút là quên
Anh về đi tương lai anh còn đó
Một ngày mai anh sẽ trọn mơ ước
Đời đã cho em dáng ngọc tuổi xuân
Đừng nỡ đưa em vướng cuộc cơ hàn
Dù không tham sang quyền quý
Mình nên đơn sơ thực tế
Anh về đi anh hãy về đi
Em không đi tìm người yêu lý tưởng đâu anh
Anh không đi tìm người yêu tuyệt đối đâu em
Anh không đi tìm người yêu nhan sắc mỹ miều
Người yêu đài các cao sang lụa là gấm hoa vàng son
Em không đi tìm người yêu đổi trắng thay đen
Em không đi tìm người say đắm sa hoa
Anh không đi tìm người yêu cao quý ngọc ngà
Lầu cao xe các em ơi có gì vẫn luôn vững bền
[ĐK]:
Anh ơi em tìm người yêu chung thủy
Anh tìm người trong mơ
Dẫn nghèo nguyện không đổi lòng
Em ơi biết rằng ở đời
Ai không muốn đẹp giàu càng cao sang
Vì nghèo đâu quên mơ
Anh ơi em tìm người yêu không ước mơ cao
Anh ơi em tìm người yêu thương mái tranh siêu
Mai đây cho dù rằng đời gốc bể chân trời
Cuộc đời bão táp phong ba
Suốt đời có nhau bên mình