Xóa đi những kỉ niệm, xóa chúng đi với nước mắt
Anh đã chẳng thể giữ em lại bên mình
Xóa bỏ những kỉ niệm, xóa bỏ những nổi đau
Để chúng không còn tồn tại trong em
Vứt bỏ đi những kỉ niệm, vứt bỏ cùng dòng nước mắt
Và anh chẳng còn lại gì để hi vọng
Rồi em cũng chẳng còn biết đến trái tim mỏi mòn này
Dù anh cố để em đi trong đau đớn
Anh không nghĩ mình có thể ngừng nhớ đến em
Có lẽ anh không thể để em ra đi
Dù anh cố đẩy em đi thì bóng em vẫn cứ lớn dần trong tim
Em là giọt nước mắt chẳng thể nào khô
Dù anh có xóa đi, hình bóng ấy vẫn cứ lớn dần lên
Em là một vết thương dẫu chẳng thể nhói đau
Ngày qua ngày, chẳng biết bằng cách nào, tình yêu cứ dần dần héo tàn
Anh đã không còn giữ nổi tình yêu này, dù anh đã cố gắng rất nhiều
Nuốt trọn những giọt nước mắt chôn sâu trong trái tim
Để những khát khao thôi không cào xé
Và rồi trái tim mỏi mệt của anh sẽ không còn nhận ra
Dù anh cố để em đi trong đau đớn
Anh không nghĩ mình có thể ngừng nhớ đến em
Có lẽ anh không thể để em ra đi
Dù anh có xóa đi, hình bóng ấy vẫn cứ lớn dần lên
Em là giọt nước mắt chẳng thể nào khô
Dù anh có xóa đi, hình bóng ấy vẫn cứ lớn dần lên
Em là một vết thương dẫu chẳng thể nhói đau
Ngày qua ngày, chẳng biết bằng cách nào, tình yêu cứ dần dần héo tàn
Anh đã không còn giữ nổi tình yêu này, dù anh đã cố gắng rất nhiều
Ánh mắt của em xóa tan đi mọi can đảm của anh
Cứ hi vọng rằng em rồi sẽ trở lại bên anh
Nhưng giờ đây em đã chẳng thể trở về bên anh
Dù anh có xóa đi, hình bóng ấy vẫn cứ lớn dần lên
Em là giọt nước mắt chẳng thể nào khô
Dù anh có xóa đi, hình bóng ấy vẫn cứ lớn dần lên
Em là một vết thương dẫu chẳng thể nhói đau
Anh yêu em, sẽ chỉ yêu mình em
Anh thậm chí chẳng thể ôm em khi chịu đựng những đau đớn này
Chẳng cần biết anh đã cố gắng giữ lấy em
Chẳng cần biết đã bao lâu anh gọi tên tình yêu này. Nhưng vẫn không thể...